Chị Nhân ra về, nỗi buồn duềnh lên cao vút. Hoàng sặc ho vì có vật gì vướng mắc trong mồm. Anh ho đến nổ cổ, nước mắt nước mũi trào ra, mãi mới trục ra được mấy sợi lông dính kẹt nơi họng. Anh nhặt được ba sợi, dài như tóc, nhưng xoăn quíu. Anh bật cười khan khi nhận ra đó là lông từ chỗ kín của chị Nhân. Anh bỗng nảy ý tưởng lưu cất các sợi lông làm vật quí. Anh chọn một hộp kẹo ho đã dùng hết, lau chùi sạch sẽ, lót một lớp bông gòn xuống đáy rồi trân trọng đặt mấy sợi lông riêng rẽ nhau ra. Chúng lồm cồm như người ngồi xổm, không sao nằm ẹp sát được.

Lo cất đám lông xong thì cơn ho cũng tan biến mất. Anh không còn thấy khó chịu trong họng. Anh đứng dậy lờ đờ. Chiếc quần lót làm cho anh khó chịu. Anh có cảm tưởng bên trong lầy nhầy ướt, bước chân đi dính nhớp nháp. Hoàng vội cởi hết quần ra, kinh quá, tinh trùng đã gần khô keo lại, bện thành sợi dài ngoằng. Anh lấy ngón tay vớt kều, nó quện lên từng mảng. Anh đưa sát gần mũi ngửi, mùi tanh tanh lờm lợm nồng lên.

Anh nhớ tới việc gì đã làm với chị. Anh nghĩ kể từ nay chắc là khó quên được những vật đã chiếm hữu thuộc lòng. Cho dù anh chưa chính thức đặt khúc gân thừa vào sâu trong cửa mình chị, nhưng nào khác gì anh đã gần gũi chị hôm nay. Ngón tay anh, lưỡi anh, miệng anh đã thay cho chuyện ăn nằm với chị. Chắc là chị Nhân chưa thấy thực sự vui, song bài học vỡ lòng về chuyện gây nứng, khác những gì chị chưa hề biết, âu cũng để chị hiểu ra thế nào là dục vọng.

Có những điều anh hình dung sai đến nay mới sáng tỏ. Nhìn chị Nhân ai ngờ là chị có những vật phẩm ngon lành đến vậy. Chị thuộc típ người thấp, lưng hơi khòm, tay chân rắn khỏe, mặt to, đít lớn. Những lần cạ quẹt vào anh, Hoàng thấy vú chị mõm mòm, mềm èo như vú lợn. Anh nghĩ chắc là ngực chị xệ khiếp. Vừa rồi cởi được yếm ra mới thấy chúng no tròn thật đẹp, lủng lẳng treo nặng cộm một vun, nó thật quả là vú tự nhiên, không độn bơm gì hết. Khi chị Nhân ngồi thì vú chị thòng như hai quả chuông, chẳng cần gõ cũng đã như cất tiếng ngân lanh lảnh. Khi Hoàng khiến chị nằm ra, hai nắm thịt đàn ra từ chiều đứng dựng, bè bè thành chiếc bánh, ngồn ngộn trắng phau và ụ lên lum lúp. Người vô tình đến đâu nhìn lướt cũng phải thòm thèm.

Huống chi lại cở nốt được quần ngoài và quần lót của chị, ôi chao, ngàn vàng không đổi được với chút hũ mắm rậm lông của chị. Nó vừa to, vừa dầy, vừa hum húp, chưa cắn đã thấy ngon, chưa hôn đã thấy mến. Những sợi lông nhiều đến tưởng là tóc, nó mượt mà, nó gọn ghẽ, mềm dịu khi có bàn tay ve vuốt lên. Hoàng đã thử xoa rối lên, song vừa buông rời ra thì đám lông đã trở lại êm dịu. Bàn tay Hoàng đặt vào nó mát rượi, anh vò như vò đầu đứa trẻ thì nó thi nhau ngoe nguẩy đứng thẳng lên.

Anh đè các sợi lông để vạch hai mu mép ra thì lại một ngỡ ngàng lạ lẫm. *** chị Nhân như con triện đẹp xinh, nó hiển hiện uy quyền của một người mạnh mẽ. Nó như một bản khắc ịn vào giữa háng chị, nhẵn nhụi, bảnh bao. Miếng yếm thập thò như nửa mặt người con gái thẹn thùng khi có người nhìn trộm. Anh banh hai mép ra, cái khe lộ một vạch chạy dài. Cục thịt đỏ loe hoe bên vài sợi lông mọc ngược coi vừa sâu vừa lôi cuốn. Chỉ mới dí ngón tay nhẹ vào thì cái lỗ đái đã phụt ra chút nước, ri rỉ ướt. Đưa lên mũi chẳng thấy mùi khai mà vê ngón tay lại thấy nó lằng nhằng dính mỏng manh như sợi. Cái *** như vậy mà chịu hẩm hiu không ai nhìn, ai mó thì làm sao người phụ nữ chịu nổi đây.

Hoàng đã bú cái *** đó xoàm xoạp, rứt từng miếng nhỏ giữa hàm răng và nhay cho nó phều phào trong miệng. Khí trào ra nuốt mới thấy tuyệt độ mùi yêu. Nó trôi vào mồm, vào họng ngọt ngào trơn tuột, bùi béo như miếng bơ, thơm dòn như miếng kẹo, càng liếm càng say, càng nhai càng thích. Vú ấy phải *** ấy mới đủ cặp, trên ngủng ngoẳng, dưới thậm sâu, một thì mở lộ ra trước thiên nhiên, một như ngôi đền nấp trong lá hoa e ấp. Hoàng đã nuốt nước miếng không kịp, cổ vêu vao thèm khát, tay buồn buồn muốn sờ.

Lúc này, chị Nhân bỏ đi, người Hoàng khô đi mốc thếch, tay chưn khều khào giở không muốn lên. Nỗi chán ngán ùa vào không ngăn kịp. Anh tiếc là đã không cố kèo néo giữ chị, để anh còn được bóp, được bú cả vú lẫn *** chị thì có đâu anh thẫn thờ, thất vọng như hiện giờ. Anh thở dài ngao ngán. Trong đầu anh lóe lên một ước vọng phải đụ chị bằng được mới chịu. Anh sẽ sắp đặt kín đáo mọi việc để việc ăn vụng không bị lộ, để chị Nhân có được một lần đụ hoàn toàn và anh được một lần ngâm cặc vào sâu trong *** chị cho biết.

Anh sẽ dò mua chừng chục cái ca pốt. Khi đụ chị anh sẽ xỏ vào, không sợ chị bị mang thai và an toàn tuyệt đối. Anh sẽ cẩn thận khám các bao cao su đó để chắc không bị mọt. Đụ chị làm thế nào để chị cứ phải tự bò đến nạp mạng cho anh. Anh sẽ ôm ấp, vê se cặp vú chị, bú bóp cho mõm mòm mòm, lắc lư tựa uống rượu say, rồi vừa đụ vừa bóp măn, bú cho chị mệt mề mới đã.

Hoàng nghĩ rằng đàn bà khi được làm thỏa mãn những thứ trời ban cho sẽ không dễ gì nhịn khem được. Anh sẽ dặn dò chị muốn có của xài lâu thì phải kín mồm kín miệng. Nứng thì cứ lựa lúc đi chợ ghé đến với anh, đụ nhau, cả hai cùng sướng, vừa giúp nhau, vừa an toàn không sợ bệnh.

Kể ra nếu chồng chị đụ chị hằng đêm thì anh có đụ thêm cũng chẳng lo tai nạn. Đằng này lâu lâu ổng mới lén lút bò vào, rủi chị mắn con chỉ cần *** ngậm cặc một lần là tụ nọc thì bỏ bố. Chả có hiền gì mà nghe tin *** vợ bị người khác đụ ăn theo chắc là ghen không để đâu cho hết. Rồi tai tiếng ầm ầm, rồi đánh nhau túi bụi, có hay ho gì chuyện lắc léo đó đâu. Chứ còn bất đắc dĩ phải xài bao cao su thì đụ nhau đâu có đã. Ăn tiền nhất là lúc người đàn ông xuất tinh, nếu đụ tự nhiên, khí cặc sẽ tưới phùn phùn đầy *** người nữ, có những vòi nó bắn vào tới tử cung, bôi trơn chỗ nứng triệt để đó, khiến người nữ vừa thỏa mãn vừa thấy hả hê như vừa được tắm táp, đùa nghịch dưới mưa dầm.

Mới tưởng tượng như thế, và dù chưa mặc quần khác vào người, Hoàng đã thấy con cặc anh cứng òm một thỏi. Nó đỏ lựng và trở thành tím tái dần dần, gật gù như trò vái sư phụ. Hoàng chưa kịp bụm tay vào thì nó phụt phụt bắn đầy tinh trùng vung vãi. Từng vòi trắng đục khạc đùng đoàng, vẩy lung tung quanh chỗ anh đứng. Anh cố hình dung ra *** và vú chị, vội chụp tay vào xục khúc thịt gân và vò hai hòn dái, cốt cho có bao nhiêu khí cũng phọt ra hết cho xong, cho nhẹ người đi.

Mặt anh dại, mắt lờ đờ, hơi thở gấp, anh rùng mình như con chó đực cắm được cặc sâu vào *** chó cái mà bóp xục cặc không nghỉ. Đúng là chị Nhân hại anh. Khi khổng khi không đưa anh vào tình trạng thèm đàn bà kinh khủng. Anh ví như con chuột bạch đang ngủ trong ***g bỗng có người đưa con chuột cái rượng vào phá khuấy. Con cái này uốn éo, mời mọc và thản nhiên bỏ ngỏ tấm thân. Có thấy cái chết trước mắt, con đực cũng không nỡ lơ là bỏ sót.

Chị Nhân quả thật đáng tội. Chị là đóa hoa mơn mởn vừa nứt cánh nở ra. Hoa cần được bàn tay người chăm sóc. Hoa phải được rưới lên dòng nước mát để tươi nhụy, đẹp màu. Thiếu nước, hoa héo khô, gục đầu thảm não. Trách gì khi có giọt mưa loáng thoáng, hoa đời nào không hé môi ra ngậm. Chị Nhân đang ở vào tình trạng như thế, chị như bãi lầy trong tháng hạn chờ mưa. Nên khát khao. Nên hi vọng. Nên săn đón. Nên thèm thuồng. Có thể chị nghĩ Hoàng chỉ là đứa em nên chẳng cần khép nép.

Nhưng chị lầm rồi, chị Nhân. Thằng trai nào chưa vợ mà chẳng mong có một cặp vú, một cái *** để măn mó. Dù nghề nghiệp khiến con người phải giữ sự chững chạc vô cùng thì chuyện chị cạ qua cạ lại vẫn để dấu ấn trong lòng đứa đàn ông tò mò. Từ vú chị dựa vào gáy, vào vai, Hoàng đã bạo dạn hơn để rờ vào yếm vú. Chị đã không cản ngăn còn thỏa hiệp cho mò. Âu đó cũng là chuyện khiến xui cái gì tất đến phải đến.

Cặp mắt Hoàng đã thỏa mãn trước vú thật, *** thật của chị rồi. Song đâu phải đó là đích cuối. Người thám hiểm khi nào chưa leo được chót vót đỉnh núi cao thì đâu ngưng việc tìm toi, khảo sát. Hố thiên nhiên, bầu vũ trụ người ta còn mằn mò cố lên tới để xem nó ra thế nào, huống chi là vú *** đàn bà chỉ ơ hờ che bằng những mảnh vải bé teo. Có khi lại chẳng che gì xất, cứ toàng toàng bày biện cả ra. Các bà mẹ cho con bú để tênh hênh vú mình có khác gì khoe vẻ đẹp của ngực cho mọi người chiêm ngưỡng. Giả hoặc, tên đàn ông liếc tới liếc lui chẳng thấy ai lảng vảng xung quanh, có mở lời khen nịnh một câu : bà có cặp vú đẹp hết biết thì bà mẹ cũng chỉ hơi đỏ mặt lên tí ti. Để rồi khi về nhà lại len lén đứng trước gương vạch áo lên hay đánh xoay trần để ngắm xem lời khen được bao nhiêu sự thật. Còn có tay nào ngổ ngáo dám thò tay bóp vú đại một phen, nếu không quá xàm xỡ, chắc cũng được thứ tha là cái chắc.

Hoàng cứ miên man trong những ý tưởng dồn dập này. Chị Nhân tốt bụng, hay đến giúp đỡ anh thì ngược lại anh cũng phải trả đền sự lo lắng cho chị chứ. Anh nào còn thứ gì khác hơn là tình yêu dâng cho chị. Chồng chị đã biếng lười thì Hoàng phải giúp chị Nhân thỏa mãn nỗi khát khao. Hoàng chắc là khi đụ chị, cả hai sẽ sướng lắm. Nó tựa một cơn mưa tưới xuống khoảng đất nẻ từ lâu.

Mới nghĩ tới hai bắp vế chị Nhân mở banh mở bét, *** bày ra một nạm, hai múi to giành giành, lông dập dềnh lên xuống, Hoàng đã thấy nứng căng. Con cặc gật gù, gật gù như vái lão, khí trào rịn ở đầu khấc, Hoàng lại phải nắm lấy lớp da qui đầu mà xục cho đỡ. Lẽ dĩ nhiên phải tưởng tượng như cái *** chị Nhân đang bị đụ nên vọc cặc một hồi thì nó lại bắn ào khí ra. Hoàng thở hổn hển, lưng mỏi như bị chem., tay xuội như bị búa đập. Anh cà hích cà hác như con heo bị người ta bóp cặc, nhảy lò cò cho đỡ tức con cu. Vậy mà cái *** chị Nhân cứ bập bềnh không chịu lặn đi.

Phải để tinh trùng bắn ra hai lượt thì Hoàng mới bớt cơn thèm đụ. Mắt híp lại vì buồn ngủ. Anh chẳng nhấc nổi tay để lau chùi tinh trùng đang bám chem. Nhẹp quanh cặc anh. Đồng thời anh cũng không dám bò lên giường vì ngại khí dính tùm lum, cất công giặt giũ lình xình. Anh ngả ngửa luôn ra sàn phòng ngáo một mạch.

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
0 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận