Truyện sex loạn luân nhan đề Con sẽ làm cho mẹ sướng
Thằng Lộc năm nay mười sáu, nhưng ông bà ngoại bảo nó giống bố, to cao như đứa trẻ mười bẩy mười tám. Nó không phải là cháu ruột của ông bà ngoại. Bố mẹ nó đụng xe chết từ hồi nó còn nhỏ lắm, cha mẹ Thơm đem nó về nuôi. Một tay Thơm chăm sóc nó, cho đến khi nàng về nhà chồng, lúc đó thằng Lộc mới bảy tuổi.
Cũng là chỗ họ hàng xa, Thơm ngang hàng với mẹ nó, nên đáng ra nó phải gọi là dì. Nó không gọi là dì, mà lúc nào cũng gọi là mẹ Thơm, có khi gọi mẹ.Nó quấn mẹ Thơm lắm, mà nàng cũng chiều nó hết sức, lớn bây nhiêu mà còn tắm rửa cho nó, tối đến cho ngủ chung giường. Lúc cuộc chiến sắp tàn, chồng của Thơm chết tại Lộc ninh, từ đó Thơm về ờ nhà cha mẹ, cũng đã ba năm. Dì cháu vẫn thân với nhau lắm, nhưng bây giờ thằng Lộc lớn rồi, nên ông bà không cho nó ngủ với dì như hồi trước. Mà trong người nó cũng thấy khang khác, khi mẹ Thơm về ở lại đây. Nó vừa tuôỉ dậy thì, rất dễ khơi động dục tình khi ở gần đàn bà con gái. Ra ngoài thì nhút nhát. Ở nhà chỉ có bà ngoại với Thơm là đàn bà.
Bà ngoại già rồi. Nên nó cứ bị bóng dáng của Thơm hút lại như nam châm hút sắt. Mẹï Thơm của nó thì cứ phây phây ra, cái áo cánh trắng mỏng vừa chật vừa ngắn củn cỡn, ngực gồ lên hai gò vú nây nây mà eo thì hở da trắng mát rười rượi.Lúc đi cặp mông tròn nhọn nhúc nhích lắc theo nhịp chân, con mắt nó cứ bị hút theo. Nhà có cái sân nhỏ phía sau, có nhà tắm vách ván, nhưng cái cửa ván không sát đất. Lúc nhà vắng vẻ màï Thơm bưng nước nóng vào tắm, nó bò xuống đát ghé mắt nhòm vô, thấy nửa người ở truồng, bàn tay dì nó xoa trên đùi, trên mông làm nó nứng lên, phải chạy lên giường nó ở gác lửng mà sục cặc. Có những buổi tối, nó nằm nhớ lại caí ngực hở tí vú, hay cái mông nhòm được trong nhà tắm là đã nứng lên rồi.
Thằng Lộc biết được đi vượt biên với mẹ Thơm, nó mừng lắm. Nó không nhìn thấy hiểm nguy, chỉ biết là được một cuộc viễn du, khỏi phải đi lao động, lại có hy vọng sang tới Mỹ ở với dì Hai nó, nghe đâu làm giàu vì mở chùa thuyết pháp được nhiều tiền công quả lắm.
Theo lới dặn của ông bà Năm đứng đầu tổ chức, hai dì cháu chỉ mang mỗi người một bọc quần áo nhỏ, với mấy chai nước. Đi xe đò xuống Cà mau, có người dẫn ra điểm hẹn của ghe nhỏ để chở ra tàu lớn. Trời tối như mực, dì cháu nó cùng với mấy chục người theo người nhà chủ ghe co ro trong bụi cây vùng đầm lầy, chỉ nghe tiếng côn trùng rên rỉ. Chợt thằng dẫõn đường hô lên khe khẽ:
– Động rồi, công an tới. Chạy lẹ! Lội sình chỗ này sang tới cái gò bên kia.
Vậy là tất cả túa xuóng, mạnh ai nấy chạy. Thơm nắm chatë tay thằng Lộc lôi đi, nhưng chỉ ít phút sau là mệt thở không ra hơi, thành ra nó là người kéo dì nó đi. Sình lầy chỗ ngang đùi, chỗ ngang đầu gối, bước đi một bước lại thụt sâu chân xuống bùn rất khổ sở. Xa xa, lấp loáng ánh đèn pin, lại càng sợ thêm. Nó bước một bước, lại dừng lại, kéo dì nó đi một bước. Một lúc thì đã hetá thấy ánh đèn mới bớt sợ, cái gò thì còn ở mãi đằng xa. Chung quanh vắng lặng, mấy người đi cùng lạc nhau hết cả. Cứ đi mò mò trong đêm tối từng bước một.
Chợt Thơm níu nó đứng khựng lại, kêu lên:
– Thôi chết rồi!
Nó quay lại hỏi:
– Mẹ Thơm sao vậy? ?
Thơm mếu máo:
– Mẹ đạp phải ống quần, nó tụt xuống sình mất rồi.
Mẹ Thơm nó ngay trước mặt chỉ có manh áotrên người, , từ ngang hông xuống dến đùi da thịt lộ trăng trắng trong bóng đêm.
Nó cúi xuống cố moi móc dưới sình, nhưng không tìm thấy caí quần. Mặt nó gần ngang tầm đầu gối, nó thóang thấy đám lông lờ mờ giữa khe đùi. Tim nó đập thình thịch, nhưng cố trấn tĩnh, ngửng lên nói:
– Tìm không được mẹ à.
Thơm hỏi trong tiếng thút thít khóc:
– Bọc quần áo còn không? Mẹ rớt mất cái bọc hồi nãy rồi.
– Còn
– Con lấy quần con cho mẹ mặc đỡ.
Nó dỗ dành Thơm như dỗ con nít:
– Chỗ này sình ngập nhiều lắm, làm sao mặc được, đi cố tới đất khô hãy hay.
Vậy là nó dắt Thơm bì bõm lội sình ù, chỉ có áo mà ở truồng, tuy trong lúc nguy nan, mà mắt nó cũng thấy cái vùng lờ mờ đen giữa cặp đùi trắng, tuy rằng không thấy gì rõ, vì trời tối mà nó không dám nhìn lâu.
Tớùi gò đất, thì mới thấy mấy người cùng đi cũng bì bõm lội tới. Thơm quýnh lên níu lấy nó:
– Con kiếm cái quần cho mẹ Thơm mặc lẹ lên, đứng sát lại đây che cho mẹ nè ! Coi chừng người ta thấy đó!
Trong bọc nó chỉ có mấy chai nước lọc, với hai cái quần xà loỏng, một cái áo len. Thơm đành lấy đỡ cái quần xà loỏng. Một tay Thơm vịn vai cháu cho vững để mặc quần, mà đứngù ngay sát rạt trước mặt nó, nên tuy tối trời mà suốt từ bụng xuống lồ lộ da thịt trắng hếu làm nó thấy nong nóng trong người, nuốt nước miếng mấy cái.
Ông Năm chủ tàu gom được gần hết mọi người, nghe đâu có hai người bị công an bắt, ai cũng hú vía. Chia nhau ra làm hai toán, chen chúc trong hai caí chòi của dân chăn vịt để chờ sáng có ghe nhỏ đưa ra tàu lớn. Trong cái chòi nhỏ bằng cái chiếu, cùng với dì cháu nó có thêm cả chục người nữa, nhưng vì metä nhọc quá, cũûng cố nằm sát nhau cho đủ chỗ mà ngủ đỡ. Nó quay lưng lại một bà già mập, Thơm thì quay lưng lại vợ chồng ông đại úy trốn trại cải tạo. Đêm càng về khuya càng lạnh, cứ phải xích vào nhau cho ấm, thằng Thu được cánh tay tròn lẳn mềm mại của dì nó ôm kéo sát vào người, nó thấy hồi hộp nhưng rồi mệt quá ngủ lúc nào không biết.
Ông Năm gọi dậy lúc tờ mờ sáng hối mọi người lên ghe nhỏ, xuôi lọt ra khơi cặp tàu lớn. Nói là cái tàu, thực ra cũng chỉ như những cái ghe đánh cá nó từng thấy hồi đi chơi Gò công. Trên ghe có cá thảy gần ba chục người, nhưng mấy người tỏ vẻ thành thạo nói, nếu là tổ chức vượt biên thương mại, người ta nhồi nhét cả trăm người hay hơn nữa. Biển lặng, đồ ăn thức uống có đầy đủ, nên cũng không có gì cực lắm, Thơm bị say sóng ngày đầu tiên, hôm sau thì bớt. Thằng Lộc sức con trai, nó không những không say sóng, mà còn vui vẻ như đi chơi xa.
Nó có vẻ thích trò chuyện với con nhỏ Thảo, con gái chủ ghe, hơn nó vài tuổi. Thơm thấy con nhỏ chỉ được cái trắng mũm mĩm, nhưng nói cười toe toét, lại hay nhắm tít mắt lại, coi vô duyên mà thằng Lộc laị thích.Ban đêm, vì quen thân với ông bà Năm, nên Thơm với thằng Lộc được ngủ ở cabin, mới vừa tối đến, thằng Lộc với con Thảo đã kề rề nằm cạnh nhau nói cười khúc khích, nhưng Thơm lách nằm vào giữa, hai đứa cụt hứng không nói nhiều nữa.
Thuyền đi êm ả được hai ngày, đến chiều tối đột nhiên người lái tàu la hoảng:
– Chết mẹ rồi! Cướp Thái lan!
Mọi người xanh mắt, nhìn ra xa thấy có con thuyền lớn đi tới. Ghe mở hết máy, nhưng chỉ một lát cái tàu cướp đã cập bên, cả bọn cướp hô to vung dao rồi ném dây cột hai tàu lại.
Mọi người trên tàu sợ quá, lùi hết về phía sau, trong khi đó hơn chục tên cướp nhảy qua. tên nào cũng lực lưỡng vạm vỡ mà đen thui như cột nhà cháy, mỗi tên chỉ có cái quần xà loỏng, ở trần trùng trục. õ. Chúng chia nhau vừa lôi kéo vừa chỉ trỏ, dồn hết đàn ông con trai về một phía lấy giây trói chùm lại với nhau. Thằng Lộc đang đứng ôm chặt lấy Thơm cũng bị một tên kéo giựt ra đẩy về với đám đàn ông. Đám đàn bà con gái còn lại bị chúng ngó mặt từng người, rồi lựa ra bốn người giữ lại giữa khoang thuyền, có Thơm, là người đẹp nổi nhất trong đám, con Thảo dáng xí xọn, bà Năm tuổi đã gần bốn mươi nhưng dáng dấp xinh xắn lại sửa soạn coi hấp dẫn lắm, với bà vợ ông đại úy nữa. Những người còn lại, hoặc là già, hay là xấu xí ốm yếu, chúng xua lại đầu ghe đằng kia.
Bốn người bị lựa đang run rẩy ngơ ngác, thì cả bọn cướp xông lại giựt lột hết áo quần ra, trần truồng tồng ngồng. Thơm la khóc, hai tay ôm lấy vú, ngồi kẹp hai đùi lại. Thằng Lộc bị trói, nó vừa sợ, lại thấy dì nó bị bắt cũng thương lắm, nhưng nó tự nhiên cũng thấy muốn nhìn thân thể trần truồng của dì nó với ba người kia., Những bầu vú trắng núng nính chưa bao giờ thấy. Mông đùi trắng trần truồng lồ lộ, bà Năm má con Thảo ngồi kẹp đùi nhưng lại bạnh hai bàn chân ra, nên hở cả cái lồn rậm rì lông đen đen làm thằng Lộc thấy xốn xang cả người.
Bọn cướp tụt hết quần ra, đứng thành một vòng những thân thể trần truồng đen thui láng ướt mồ hôi, con cu đen bóng của chúng cửng ngỏng lên to như cánh tay gân guốc, dài thòng lỏng, giựt giựt, trông như lũ quỷ, bao quanh mấy người đàn bà con gái trắng nõn nà ngồi co rúm lại với nhau, mắt thao láo sợ hãi tột độ. Thơm vừa nghĩ, “con cu gì mà đen đủi thấy ghê”, thì hai tên đã nhẩy bổ lại chỗ Thơm đè vật ngửa nàng ra, một tên ở đằng đầu nắm hai cổ tay nàng kéo ngược khỏi đầu kìm xuống sàn tàu, tên kia nắm hai đầu gối nàng kéo banh đùi ra. Thơm hét lên, vừa phàn sợ, vừa phần mắc cỡ với mọi người vì mình bị phơi hết cả ra như vậy. Nàng khonâg có thì giờ suy nghĩ lâu, vì tên cướp banh đùi nàng ra đã quỳ xông tới, nhét ngay con củ lẳng cứng như sắt của nó đâm vào giữa khe lồn nàng. Thơm từ mấy năm nay không làm tình, lại sợ hãi, nên cửa mình khô rang, cái đầu rùa tên cướp thì lớn quá khổ, nó ních tới đâu lồn nàng căng ra tới đó, vừa đau lại vừa rát, còn quá cái đêm mất trinh với chồng ngày cưới.
Thơm vừa tủi thân vừa đau, bật khóc lên thành tiếng, tiếng khóc càng làm cho tên cướp hứng tình, hắn co mông lên mà dập lên dập xuống thật mạnh. Thơm há miêïng kêu la ôi ối, thân mình quằn quại, càng làm cho tên cướp nứng thêm, nó hùng hục thọc mạnh mấy cái nữa. Bỗng nó rú lên, ưỡn người ra rồi phóng tinh rào rào trong lồn nàng. Như có phản xạ, âm đạo Thơm co bóp, nước lồn ứa ra hòa với tinh khí ướt ngập nhầy nhợt, Thơm thấy cái đau bớt đi, trong cơn sợ hãi mê man, nàng lờ mờ thấy có lẫn lộn sướng khoái rờn rợn bên trong lồn. Tên cướp thỏa mãn rồi. hắn rút ra, vừa đứng dậy thì tên ngồi ở đằng đầu nứng quá đã nhãy bổ lại, nằm đè lên nàng, rồi ngóc mông lên đút con cặc vào lồn nàng bây giờ vừa mềm vừa ướt sũng, nó đâm thọc mạnh xuống. Thơm kêu rú lên, mông nàng nẩy lên từng chập, muốn kìm lại không được.
Tên cướp ôm ghì lấy nàng, hai cánh tay nó cứng như sắt, hai thân thể dính cứng như keo, tên cướp ôm lấy nàng lồng lộn lên, ngực nó đè nghiến day qua day lại trên vú nàng làm nàng sởn gai hết cả thân thể. Thơm cố nghĩ trong đầu, cái tên cướp tồi bại, nó hiếp mình, nhưng đồng thời nàng bị kích thích tối đa, khắp cả người nhất là hai bầu vú và bên trong lồn cứ nứng lên, nàng muốn cưỡng lại cũng không được.. Nàng cứng người ra, giựt giựt mấy cái, thấy mình như bay bổng lên mây… Rồi sau đó, mấy tên cứ thay phiên nhau hãm hiếp nàng cả gần chục bận, Thơm mệt lả, mê đi rồi, mới đầu cái thân xác nàng còn đáp ứng theo phản xạ nhưng rồi về sau mệt rã rời, chúng vần nàng như khúc thịt không hồn, nàng không còn biết gì nữa.
Sau khi bọn cướp hiếp thỏa thuê, lục lọi lấy hết vàng và những đồ quý giá, chúng bắt con Thảo đi theo trở về tàu của chúng, còn ném qua cho mấy can nước ngọt, rồi mới cắùt giây cho tàu chạy đi. Đám đàn ông con trai lo cởi trói cho nhau.
Ông bà Năm than khóc rầm trời, mọi người xúm vào khuyên giải. Ông Năm mếu máo nhờ người vực bà vợ vào cabin. Ông đại úy cũng bế vợ đi theo. Thằng Lộc thấy dì nó trần truồng nằm bất động, nó thương lắm, nước mắt nức mũi sụt sùi, phần nữa nó cũng tội nghiệp con Thảo. Nhất là hồi nãy nó lại đã chứng kiến cả cái cảnh con Thảo bị hiếp lần đầu tiên, con nhỏ khóc thét lên như lợn bị chọc tiết. Nó một tay luồn dưới gáy, motä tay dưới đùi toan bế bế dì Thơm nó lên, ôm da thịt đàn bà nần nẫn trong vòng tay, vú lồn lồ lộ ngay trước mắt làm nó bứt rứt nóng cả người. Nhưng nặng quá bế không nổi, nó vực dì ngồi dậy, rồi vừa ôm ngang eo vừa kéo dần vào trong.
Mấy bà già mang theo quần áo mặc lại cho nạn nhân. Ông Năm có mang theo đồ cứu thương, bông băng., đem ra bảo bôi lên những vết bầm cho mọi người. Thằng Lộc theo lời lấy bông tẩm thuốc đỏ, lật áo lật quần dì nó lên để thoa lên những chỗ bầm tím trầy xát ở vú, ở bụng, ở dưới đùi. Nó vạch cái dây thun quần xuống, nó chưa bao giờ nhìn gần cái lồn dàn bà như vậy, lại còn thoa thuốc ngay háng sát đám lông lồn loăn xoăn. Hai cái mép lồn như hai múi bưởi mở hé ra, cái lỗ lồn vừa đụ au lên đỏ lòm.Nó như người mất hồn, mắt lờ đờ, vừa làm việc vừa nuốt nước miếng, miệng khô ran, người nóng hừng hực, con cu torng quần nó cứ vươn cứng mãi lên, nó chỉ sợ mấy người kia nhìn thấy.
Cũng may mà biển lặng như nước hồ, máy tàu lạch bạch đều đặn, sau cơn kinh hoàng mọi người ngủ mê mệt. Lúc tỉnh dậy, Thơm thấy thằng Lộc nằm bên đang ngủ say, ï bà Năm cũng ngủ như chết, ông Năm ra chỗ khoang lái., Thơm thấy mệt rã rới, mà lồn thì đau ê ẩm. Nhớ lại lúc bị hiếp, Thơm thấy tủi hổ, nàng quay qua ôm lấy thằng Lộc, khóc thút thít. Nàng ép ngực vào lưng nó, ôm chặt hơn. Một cảm giác lâng lâng, xen lẫn với cảm tưởng an toàn được che chở. Thơm mệt quá thiêm thiếp ngủ lại.
Tàu đi bình yên, hai ngày sau mặt trời vừa lên khỏi mặt biển thì tớí đảo. Mấy nạn nhân bị hiếp được cô y tá người Đan mạch cho uống thuốc ngừa thai, cho thuốc trụ sinh. Làm thủ tục xong xuôi, dì cháu nó được cấp mấy tấm ny lông cùng giây, cọc để căng lều tạm trú mưa nắng.Thằng Lộc tuy nhỏ, nhưng sức con trai, dựng lều, đi ra suối xách nước về, nó làm hết. Buổi trưa Thơm nấu mì gói, ăn no nê rồi hai dì cháu nằm trong lều ngủ mê mệt motä giấc dài không còn biết trời trăng gì nữa.