Nói chuyện này ra ắt hẳn rất nhiều người sẽ cho rằng tôi là một người vợ hư hỏng, một con đàn bà tồi tệ khi phản bội chồng ngoại tình với bạn thân của chính chồng mình. Mời theo dõi nội dung Truyện 18+ nhan đề “Chồng dâng vợ cho thằng bạn thân”.
Tôi với chồng tôi hơn kém nhau 7 tuổi. Chồng tôi là một kiến trúc sư làm việc trong ngành xây dựng, còn tôi chỉ là một nhân viên kế toán trong một công ty tư nhân. Chúng tôi gặp nhau, quen biết, yêu nhau và cưới nhau vỏn vẹn trong 1 năm. Tôi nhận lời yêu anh sau cú sốc tinh thần ghê gớm, chồng sắp cưới phản bội tôi đi theo người đàn bà khác, chị ta đã có một đời chồng và đã có một đứa con nhưng vợ chồng chia tay nhau. Tôi không thể hiểu vì sao người đàn ông chuẩn bị là chồng tôi lại mê mẩn người đàn bà đó.
Giữa lúc tôi đau khổ vật vã thì anh xuất hiện, trong mắt tôi, anh là một người đàn ông đứng đắn, tốt bụng và tấm lý. Tôi nhanh chóng để trái tim mình thuộc về anh vì tôi nghĩ anh sẽ là người chồng, người cha tốt cho tương lai của tôi và con tôi sau này, và nhất là, trong lúc tôi đau khổ vì bị phụ tình, anh là người khoả lấp chỗ trống trong lòng tôi. Đúng vậy, anh chưa bao giờ khiến tôi phải phiền lòng.
Anh chiều chuộng, cưng nựng tôi như báu vật của đời mình. Tôi sống trong cuộc sống vật chất đủ đầy mà chẳng bao giờ phải lo chuyện cơm, áo, gạo tiền. Mọi vấn đề về tiền bạc chồng tôi đều lo hết cả. Trong mắt bạn bè, gia đình, đồng nghiệp, tôi lấy được anh chẳng khác nào chuột sa chĩnh gạo. Đúng vậy, tôi vốn sinh ra trong gia đình nông dân thuần tuý, cuộc sống và tuổi thơ của tôi là những chuỗi ngày vất vả mò cua bắt ốc và luôn phải chứng kiến bố mẹ tôi cãi nhau, dằn vặt nhau chỉ vì đồng tiền, bát gạo. Khi tôi lớn lên, đi học, đi làm rồi thì gia đình tôi mới bớt khổ hơn trước. Từ sau khi lấy chồng, chồng tôi lo cả chuyện tiền bạc cho nhà vợ. Chính vì thế mà chồng tôi rất được lòng gia đình, họ hàng.
Sau 1 năm cưới nhau, tôi mang bầu và sinh được cho anh một cậu con trai đầu lòng kháu khình, đáng yêu. Cuộc sống của vợ chồng tôi rất hạnh phúc. Tuy trong lòng tôi vẫn không quên được mối tình đầu đã phụ bạc tôi nhưng hơn tất cả, chồng tôi vẫn là người đàn ông duy nhất tôi yêu thương, tôn trọng.
Mọi chuyện chắc hẳn sẽ chẳng có gì nếu như chồng tôi không bị luân chuyển công tác gần 2 năm vào Sài Gòn. Cơ quan chồng tôi cử anh đi theo dự án xây dựng lớn trong Nam, dù không muốn đi nhưng anh không thể không theo lệnh của cáp trên. Thế là chồng tôi đi để lại hai mẹ con tôi ngoài Hà Nội. Vì sợ tôi sẽ vất vả chăm sóc con khi anh vắng nhà nên anh đã thuê thêm người giúp việc để đỡ đần tôi chuyện con cái.
Thế là ngày qua ngày, tháng qua tháng tôi phải sống trong cảnh chăn đơn gối chiếc. Vài tháng một chồng tôi mới về thăm nhà được một lần rồi lại vội vàng đi cho kịp công việc. Một người bạn thân của chồng tôi thỉnh thoảng vẫn lui đến nhà chơi, chồng tôi đã nhờ anh bạn đến để xem tôi có cần giúp sửa chữa gì điện nước trong nhà thì giúp. Từ trước đến giờ, chồng tôi vẫn thành thạo những việc đó, vắng chồng, anh sợ tôi không biết làm.
Thế rồi, một lần, hai lần, người bạn đó đến nhà tôi thường xuyên hơn. Trước đây, thỉnh thoảng anh bạn này vẫn đến nhà tôi nhậu với chồng tôi và vài người khác. Ban đầu, anh ta chỉ đến chơi một lúc xem tôi có cần giúp gì rồi về. Nhà chỉ có 2 mẹ con ăn cơm nên cũng buồn, người giúp việc thì chỉ làm ban ngày, tối về nhà họ nên tôi mời anh ở lại dùng cơm chung.
Rồi những ngày cuối tuần rảnh rỗi, anh đến chở mẹ chon tôi đi chơi. Người ngoài nhìn vào, trông chúng tôi chẳng khác nào một gia đình hạnh phúc. Thằng bé con tôi cũng có vẻ rất hợp anh bạn này nên rất thích đi chơi với chú. Sống trong cảnh thiếu vắng người đàn ông trong gia đình, dần dần, ở tôi cũng nảy sinh một thứ tình cảm gì đó rất đặc biệt với bạn của chồng tôi. Anh cũng thừa nhận có tình cảm với tôi vượt qua tình cảm bình thường.
Và thế là chuyện gì đến cũng đến, chúng tôi phải lòng nhau và đi quá giới hạn cho phép. Anh đến nhà luôn và ngủ lại với tôi. Cảm giác có một người đàn ông trong nhà, được nằm trong vòng tay anh để chìm vào giấc ngủ đã khiến tôi không thể dời xa anh.
Tôi đã bao lần cảm thấy day dứt, dằn vặt khi chà đạp lên tình yêu và sự tin tưởng mà chồng tôi dành cho tôi. Anh vẫn điện thoại về hỏi thăm con, an ủi, động viên vợ cố gắng chờ đợi anh một thời gian nữa sẽ về hẳn. Anh sẽ bù đắp cho tôi những thiệt thòi khi anh vắng nhà.
Mỗi lần nghe chồng tôi nói vậy, lòng tôi lại như thắt lại. Tôi đã phản bội chồng. Tôi tự nhủ sẽ cắt đứt mối quan hệ vụng trộm với anh bạn kia. Nhưng tôi không thể làm được điều đó. Cái cảm giác cô đơn lạnh lẽo trong căn phòng trống trải không bóng người đàn ông lại khiến tôi dẫn thân vào tội lỗi. Chồng tôi sắp kết thúc đợt công tác và sẽ về với tôi.
Nhưng còn mối tình đầy tội lỗi với bạn thân của chồng?
Tôi chưa biết sẽ phải làm gì khi anh trở về. Tôi là con đàn bà đê tiện.
Hoangth…@gamil.com